
Nhỏ bạn nhắn tin, bảo vừa delete một mối tình. Nhỏ hỏi ta tại sao nhỏ không yêu lắm mà sao tim nhỏ lại đau đến vậy. Ta cười. Tự dưng thấy Thương và Bỗng dưng muốn Khóc. Thương cho những trái tim gầy còm của con gái văn khoa; mệt mỏi yêu đương mà chưa bao giờ thấy đủ. Thương trái tim đa mang lẫn đa đoan. Muốn nói với nhỏ rằng đây là ngày tháng gieo kỷ niệm; Yêu để mà nhớ, Đau để mà thương; vì sẽ có lúc mình chỉ còn sống bằng hoài niệm… Nhưng rồi lặng im. Hình như có lúc nhỏ cũng đã từng nói với ta điều này…
Cái đầu có lý lẽ riêng, trái tim cũng có lý lẽ riêng. Yêu biết mấy cho đủ? Thương biết mấy cho vừa? Dù chỉ là nhớ, ta cũng đã mang một khối tình trong tim.
Tim ta chôn chặt khối tình
Tình trong giây phút mà thành thiên thu…
No comments:
Post a Comment