Thursday, October 20, 2011

Thôi đành ru lòng mình vậy!

Bực đến mức chỉ muốn gầm rú lên.

Điên cũng đến mức đó.

Cáu tiết cũng chừng đó.

Ức chế cũng bằng đó.

Những rốt cuộc cóc có làm được chi.

Ngồi gõ những chữ này.

Tay nện xuống bàn phím muốn thủng con lapt

Mà nó thì tội tình chi.

Mà mình thì tội tình chi

Mà cái đầu thì vẫn ức chế, vẫn cáu tiết, vẫn điên, vẫn bực. Cơn uất lên đến ngang cổ họng, nuốt bao nhiêu lần cũng không xuống được.

Thèm được yêu thương vô điều kiện, chỉ mình là mình, hok phải cố gắng làm một ai đó, hok phải cố gắng đi nhanh, ăn nhiều, nói nhỏ… và ti tỉ những điều nhỏ nhặt khác.

Thèm như thế, nhưng…

Thôi đành ru lòng mình vậy.

No comments: