Wednesday, October 12, 2011

Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa…

Mưa. Y như thế suốt những ngày như thế. Ngồi trong nhà, nghe tiếng mưa đổ xiên từng hồi, có thể tưởng tượng cảnh từng làn mưa ngoài kia, đang đổ ập xuống những mái tôn cao thấp. Tưởng tượng rồi để đó, chẳng làm gì…

***

Những ngày này năm ngoái, lòng mình phơi phới vì sắp được… nghỉ việc. Ra trường, cày bừa 3 năm 3 tháng, cái cảm giác tù túng khiến người mình muốn phát điên lên. Quyết định nghỉ việc với hy vọng cuộc sống sẽ khác đi, như thể nếu không làm thế, mình sẽ ân hận suốt đời

Những ngày này năm nay, lòng mình cũng phơi phới vì sắp… đi làm lại. Con người ta thiệt kỳ. Có được cái này sẽ mơ đến cái khác, tuyệt nhiên không biết sống những ngày hiện tại. Công việc lần này đến, như một cơ duyên, khi mình tạm ổn luận văn, và khi công việc part-time của mình đang tiến triển khá tốt. Thế là mình lại sắp có những ngày bận rộn, và tự chủ. Không còn cảm giác thấy mình thiệt nhàn rỗi, nhàm chán và vô dụng.

***

Viết rồi dừng, lại viết, mà con mưa dai dẳng bên ngoài vẫn cứ dai dẳng như thế. Gọi điện về nhà, ba nói sắp có bão nên phải đốn hết mấy cây dương để khỏi đè vào nhà. Mùa mưa thành phố và mùa đông ở quê. Nỗi nhớ không còn cồn cào mà lắng sâu hơn, vì mình bây giờ sẽ phấn đấu vì một mục tiêu khác, để nỗi nhớ ấy không tan theo những tiếng thở dài và mặc cảm tội lỗi.


***

Ngồi coi lại những bài thơ cóp nhặt ngày trước. Đọc DTL, tự dưng thấy hay một cách kinh ngạc. Hay đến vô cùng. Hình như mình đang “sống” lại.

THẬP TỰ (DTL)

Buổi sáng trong cơn mơ
ta thấy mình cao cả
bàn tay nâng thánh kinh
mắt nhìn em xa lạ
đứng trên bục thiêng liêng
ta cao lời rao giảng…

Hạnh phúc như bánh thánh
chỉ nên ăn một lần
ngày tơi như tóc thả
em gầy xanh cơn yêu
mây đẫm dầm cảm xúc
mưa giăng hàng đi qua

Em hãy ráng tin ta
bằng vào lời dối trá
và vinh danh Ju-Đa
bởi chỉ y thánh thiện

Một đời ta loanh quanh
với trùng trùng ảo ảnh
một đời ta khôn ngăn
được mắt em lệ chảy

Buổi sáng trong cơn mơ
ta về từ địa ngục
với trái tim hàm oan
mắt hoắm sâu sự thật

Không ai chết một lần
nên ta hoài sống lại
thập tự mang tên vai
đi tìm người chuộc Chúa

Buổi sáng trong cơn mơ
ta thấy mình cứng lạnh
nhìn theo em bơ vơ
trôi cuối dòng tuyệt vọng.

30-10-73

No comments: