Friday, August 27, 2010

Ôi tình yêu!


Mình giận gã vì cho rằng gã đối xử với mình thua một người bạn. Thế là cãi nhau. Mà nói cãi vậy thôi chứ toàn mình gõ, phắng phắng phắng, abc xyz liên tục. Gã im re. Sau đó mình im re và bỏ đi ăn cơm. Mình giận gã, mang nguyên cục tức đi ăn, chén một mạch hết veo dĩa cơm, dzìa đến phòng bật máy lại, thấy gã viết một bài thiệt thống thiết, cứ như chia tay chia chưn đến nơi: “Và không đáng để nhận được tất cả, dù không muốn, dù không cam tâm, dù không thể...... nhưng vẫn cầu mong sẽ có một trái tim bao dung khác thay mình..................” (Trích blog của gã).
Mình quyết định đi ngủ trưa. Cứ nghĩ là không ngủ được, ai dè đặt lưng xuống phát là thăng ngay. Thế mà đến 1h, tự dưng lại giựt mình, lòm còm bò dậy, quay qua quay lại, cố gắng...ngủ tiếp. Mình ngờ rằng lúc đó gã đang nhắn tin cho mình. Đúng y chóc. 1h30 dậy, mở màn hình, thấy gã gửi cho mình mấy câu, như... văn tế, cái gì là “vẫn mong em bình yên”, ặc ặc. Mình móc điện thoại, nhắn cho gã đúng hai từ: “Anh ơi”. Tin nhắn không gửi được. Mình buzz qua yahoo. Bặt tăm. Thôi rồi!
Gã đổi câu blast: “Vẫy chào tất cả, ta về với cõi ăn năn....” Ha ha, mình cười như địa chủ được mùa. Nhưng rồi... lo lo. Thế là tất tả đi gọi điện về số nhà của hắn, và... làm lành. Haizzzzzzzzzzzz, mất cả ưu thế giựn. Tự dưng đang “được” giựn, lại xuống nước tỉ tê với gã. Lát sau gã online, bảo rằng: “Anh đang si nghĩ lại mình, mà chưa si nghĩ được gì thì em gọi, thôi khỏi si nghĩ” Ặc ặc, bít thế mình từ từ gọi cho xong, hehe.
Đấy, yêu với đương, cứ như tấu hài í. Giờ thì gã đang đi hái dừa để chiều mang lên cho mình. Còn mình thì đang muốn biến gã thành chuột bạch, cho thí nghiệm mấy món ăn mà mình định nấu. Ôi tình yêu, lắm trò dễ sợ, hehe.
P/S: Nói thêm, sau đó mình thay ngay cái màn hình điện thoại. Hồi nào để hình hai đứa chình ình lên đấy là cũng cãi nhau. Éc, đau tim dễ sợ. Thoai, gỡ xuống cho nó lành, hí hí

No comments: