Wednesday, February 12, 2014

Tiễn


Tiễn anh về đất mẹ
Chẳng thể nói điều gì
Nước mắt rưng rưng khóe
Lòng niệm Phật từ bi

Cũng xong một kiếp người
Cũng đành một phận số
Lời nào trôi theo gió
Có giận rồi có thương

Tháng Giêng trời còn lạnh
Buốt vào tận tâm can
Thương đời chị lận đận
Thương đời cháu nhỡ nhàng

Nén nhang em chưa thắp
Nắm đất em chưa cầm
Lời nào chưa kịp nói
Cho nhẹ lòng người đi

Biết rằng Phật từ bi
Siêu sinh anh cực lạc
Biết rằng sống là thác
Mà nặng lòng xót xa

Chuyện cũ đã đi qua
Chuyện ngày mai ai tỏ
Thương từ nay lẻ bóng
Chị lặn lội thân cò…

14h22' ngày 13/02/2014 (nhằm 12 tháng Giêng năm Giáp Ngọ)

P/S: Khi em viết bài này, mọi người đang di quan anh. V/c em không về được, để thắp cho anh một nén nhang, để rắc cho anh một nắm đất, để lau cho chị giọt nước mắt, để ôm các cháu vào lòng. Biệt ly trong xa cách đau đớn quá. Dẫu vui, dẫu buồn, anh cũng đã đi xong một kiếp người. Những ký ức khổ đau xin trả về đất mẹ, em xin giữ lại những niềm vui mà gia đình mình đã có, dẫu là ít ỏi. Anh đi bình an! Em tin Phật từ bi lắm...!

1 comment:

momoxxzzxxxx said...

"Dẫu vui, dẫu buồn, anh cũng đi xong một kiếp người." Thật hay